"Bà cái gì mà bà? Ta không có nhu cầu nhận thêm cháu, nhà có hai đứa quỷ sứ phá phách này đã quá đủ rồi." - Ý bà lão nói hai đứa thư đồng sinh đôi kia.
"Sư mẫu quả là anh minh, đây là Ngải, người con muốn cưới làm vợ."
Cô Ngải đỏ mặt như gấc còn bà lão thì cười rất là khoái chí: "Dẫn về ra mắt à?"
"Một là ra mắt, hai là muốn xin sư phụ sư mẫu thu nhận cô ấy, cho cô ấy một thân phận."
Bà lão cười cười: "Tưởng gì, cái này thì đơn giản. Nhưng muốn làm con gái nuôi của ta, phải qua được tiêu chuẩn của ta chứ. Không phải ai ta cũng nhận bừa được đâu."
Nhận cô làm con gái nuôi?
Cô Ngải kinh sợ nhìn bà lão, tuy không biết bà ấy có thân phận gì, nhưng nhìn ngôi nhà xa hoa thế này, chắc chắn thân phận không hề nhỏ.
"Đừng sợ hãi như thế, chúng ta cũng chỉ là hai vợ chồng già có chút của ăn của để mà thôi." - Bà lão cười ha ha.
Chuyện là khoảng một trăm năm gần đây trên núi Thạch ở vùng ngoại ô bỗng nhiên xuất hiện một gia tộc phú hộ rất giàu, năm nào cũng công ích cho quốc khố cả ngàn lượng vàng. Không ai được nhìn thấy người nhà họ bao giờ, người ta còn đồn rằng gia tộc này không phải người phàm mà thực chất là tiên trên trời giáng xuống giúp đỡ dân chúng.
Cô Ngải sực nhớ ra chữ "Thạch" to tướng ở ngoài cửa điện thì giật mình, vội nói: "Chào Thạch bà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653488/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.