Mỗi lần phạm sai lầm, nàng dường như đều bị hắn “xách” như vậy trở về.
Nhớ rõ lần đầu tiên bị Liên Thập Cửu xách về, là lúc hai người mới vừa quen biết nhau không lâu.
Cũng là một ngày rét đậm như vậy, nàng giúp ca ca “chiêm tinh”,vừa làm xong hết việc trong tay, đã bị đồng liêu lôi kéo đi uống thượng.
Khi đó nàng, vẫn là một cô nương chưa có nhiều kinh nghiệm sống. Không biết xã giao qua loa lấy lệ trên quan trường: Ninh đại nhân sao mất hứng như vậy, nói được vài câu nhàn thoại thì đã bị kéo đi.
Giống như lọt vào trong sương mù mà đi theo.
Quán rượu Nhạc Phong lâu, nàng nhớ rõ ràng nhất, bởi vì trên lầu, nàng nôn lên người Phó giám chính Vương Viên Thanh, vẻ mặt chưa tiêu hóa xong chân gà.
Người này là nhi tử của Tư vụ Lễ Bộ Vương Trảm, từ nhỏ đã lười học.
Nói là công tử thế gia, chức quan của lão tử (cha) lại quá thấp. Nói là dòng dõi thư hương, lại không chăm chỉ hiếu học.
Ngay cả chức quan Phó giám chính, cũng là do Vương Trảm dùng quan hệ để mua.
“Khuôn mặt nhỏ nhắn này của Ninh đại nhân, thật ra thanh tú như cô nương gia, mềm mềm mịn mịn.”
Lúc ấy hắn đánh cái nấc rượu, lắc lắc chén rượu trong tay nhìn Ninh Sơ Nhị.
Ninh Sơ Nhất nam sinh nữ tướng, mọi người ở Khâm Thiên Giám đều biết, thỉnh thoảng cũng bởi vì việc này mà bị trêu chọc vài câu.
Vương Viên Thanh này có chút sở thích đặc biệt, ỷ vào say rượu mà có chút được một tấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-lang-dai-nhan-dung-chay/265058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.