Vẻ cô đơn trên mặt Phong hoàn toàn thay đổi thành thờ ơ khi có một nam nhân khác xuất hiện.
Hắn cà lơ phất phơ trừng mắt cái người đi từ trong phòng ra, ngồi ở dưới cây mận nâng ly với người nào đó đang vô cùng xem thường, hoàn toàn không có ý muốn phản ứng lại.
Liên Thập Cửu nói.
“Xuống dưới uống một chén.”
Phong Đại cốc chủ nhướng mày rậm, rất kiêu ngạo nói.
“Tiểu gia thích ở trên cây uống rượu, có muốn thì ngươi lên đây.”
Rõ ràng cười nhạo Liên Thập Cửu không biết khinh công.
Liên đại nhân cũng không phản bác, tự rót cho mình một ly.
“Liên mỗ là người đọc sách, không quen ở trên cây. Lại không thích hái quả dại nhắm rượu, trèo cao như vậy làm gì.”
Phong Sầm đen mặt xuống dưới.
Bởi vì ở lại trên cây thêm lúc nữa, hắn sẽ cảm thấy mình giống như con khỉ mọc lông mao khắp người.
Hắn duỗi tay đoạt lấy cái ly của Liên Thập Cửu, rồi ném ra xa.
“Nam nhân uống rượu còn dùng ly? Chẳng khác gì cô nương gia.”
Hắn có thể không học sự thanh tao này.
Liên Thập Cửu cười cười, sảng khoái nhận vò rượu hắn đưa qua, uống một ngụm to.
“Có ý nghĩa.”
Phải nói bầu không khí này, thực sự có chút quỷ dị.
Hai vị công tử gia từ khi quen biết đã hận không thể đâm đối phương hai nhát, lại đối ẩm vào buổi tối đón năm mới, quả thực không biết sẽ khiến bao nhiêu người khϊếp sợ.
Dù ở bên nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-lang-dai-nhan-dung-chay/1976157/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.