"Chàng cần ta giúp không?"
"Nàng có biết là nàng đang đùa với lửa hay không."
" Ta... ta dùng tay giúp chàng được không? "
----------------
"Ta sợ nàng mệt nhọc ". Lãnh Hàn hắn không có cách nào kiềm chế đại hỏa nhưng lại không nỡ để Nhiễm Tịch dùng tay giúp hắn.
"Không việc gì, chàng xem chàng nhịn đến mặt tái xanh như vậy, ta đau lòng " Nhiễm Tịch yêu thương vươn tay áp nhẹ lên khuôn mặt hắn xoa nhẹ, lau rớt đi mồ hôi trên trán của hắn.
Hai người hiện tại y phục không chỉnh tề, rất muốn nhanh chóng giúp hắn nhìn hắn nhẵn nhịn nàng đau lòng muốn chết, nhưng hiện tại đang trên xe ngựa nên chẳng tiện, Lãnh Hàn nhịn khổ ra lệnh Nhị Sát nhanh chóng phóng xe về Hàn vương phủ.
Chẳng bao lâu xe ngựa đã đến trước của Hàn Vương phủ, Lãnh Hàn nhanh chóng ôm lấy Nhiễm Tịch dùng khinh công hướng đến "Lãnh U Các" cả bóng dáng cũng không kịp thấy.
Đạp cửa vào phòng một hành động hết sức thô lỗ, nhưng tại trên người của Lãnh Hàn chuyện này hết sức là cuốn hút, Lãnh Hàn dùng nội lực đóng lại cảnh cửa cài lại chốt khóa, nhanh chóng thả Nhiễm Tịch xuống giường , nhìn tiểu nhân nhi trước mặt đôi mắt mong lung ngắn nước, môi sưng tấy như sắp rỉ máu, y phục tán loạn không chỉnh tề, chiếc yếm đỏ thấp thoáng lộ ra bên bên ngoài bao bọc làn da trắng mềm mại, hai quả bồng đào lúc hiện lúc không phập phòng theo nhịp thở của Nhiễm Tịch, càng nhìn càng đẹp mắt Lãnh Hàn hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-huyet-vuong-gia-on-nhu-doc-sung-vuong-phi-lanh-lung/2533476/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.