Công tước đi đến phòng ngủ của lão quản gia một chuyến, trấn an con heo kia một chút, sau trở về phòng ngủ thì nhận ra có gì đó là lạ.
Tấm rèm đầy nếp uốn trên giường lộ ra một góc, có thể thấy đó là chân giường đen hoắc.
Đó là vùng cấm của gã!
"Elissa?" Gã công tước chậm rãi đi tới, nửa quỳ xuống trước mép giường.
Dưới giường trống không, cái rương màu đỏ thẫm kia không biết đã đi đâu.
Elissa của gã không có!
"Ai?!" Gã công tước vô cùng phẫn nộ, đôi mắt đỏ ngầu.
Phía sau chợt vang lên tiếng cười cợt ngắn ngủi.
Công tước quay phắt đầu lại, thì thấy ở cửa sổ không biết từ khi nào đã có người ngồi ở đó.
"À..... ra là ngươi, ngươi lại tới nữa à?" Công tước cố gắng hít thở đều, gượng làm sao cho giọng mình ngả ngớn, khinh thường nhất có thể, "Khách bây giờ đúng là bám riết không tha nhỉ, biết rõ thể nào cũng thất bại, lại cứ thích đâm đầu vào lửa hết lần này đến lần khác."
Tần Cứu nói: "Lần này thì khác cơ."
"Sao lại khác được chứ?"
"Tôi đi tìm vị vu y kia, dùng vài thủ đoạn không quang minh chính đại thôi." Tần Cứu nói, "Ông đoán xem, hắn đã nói gì cho tôi nghe nhỉ?"
"Cái gì?"
Sắc mặt công tước biến đổi, nheo mắt lại nhìn chăm chú vào anh.
Tần Cứu dành một chuyến tới căn ngục tìm thầy tế, hỏi các phương pháp giết chết công tước khác nhau.
Hai người đã vô cùng nhất trí cho ra một đáp án.
Bọn họ - một kẻ thì đa mưu xảo quyệt, kẻ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-dai-hoc-toan-cau/1737574/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.