Tầm mắt hắn tự động nhìn xuống, dừng lại chỗ Hi Âm nắm tay tôi, trong nháy mắt, mắt hắn tối đen như mực, thoáng chốc dấy lên cuồng phong bão táp.
"Hóa ra là thúc phụ...". Hắn gật đầu đầy thâm ý, trong mắt hiện lên vài phần tức giận không thể nhận ra, chợt vươn tay về phía tôi: "Mai Nhi, đến đây, theo ta về nhà".
"Hiền chất* còn chưa rời Cẩm Thành sao? Thật khéo". Hi Âm thản nhiên hất tay hắn nói: "Có điều, ngươi nhận sai người rồi, nàng ấy không phải là người ngươi muốn tìm".
*chất: nghĩa là cháu
"Có phải hay không cũng không đến lượt thúc phụ nói".
Giọng nói vừa dứt, hình như trong không khí xung quanh tràn ngập ý tứ khiêu chiến.
Hắn cười nhẹ, cố chấp vươn tay đến, kỳ vọng nói: "Mai Nhi, ta đưa nàng trở về".
"Ngươi là ai? Sao ngươi biết ta?". Tôi bị tình huống trước mắt làm cho không hiểu gì cả.
"Tẩu tẩu*...Sao người lại ở đây?. Tên quần là áo lụa vẫn đứng bên cạnh hắn bỗng nhiên lên tiếng, hắn kinh ngạc chỉ vào người bên cạnh, nói: "Tẩu...không biết huynh ấy sao?". Từ 'huynh' mà tên quần là áo lụa vừa nói ý chỉ nam tử mặc cẩm bào đen.
*Tẩu tẩu: chị dâu. Riêng chỗ 'huynh' trong lời tên quần là áo lụa, trong bản gốc là 'hắn', mình chuyển ngôi xưng sang 'huynh' luôn. Vì bên bển chỉ có 2 ngôi xưng nên câu sau là lời tác giả giải thích cho độc giả bên ấy :).
Ánh mắt tôi nhìn Hi Âm thăm dò, hắn nóng lòng mong đợi tôi liếc sang, quay đầu không nói một lời. Tôi cố gắng nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-chu-mau-tinh-lai/42550/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.