Nhằm tránh can thiệp vào mâu thuẫn trong nhà Hồ gia, tôi và Hi Âm lòng vòng phố lớn phố nhỏ ở thành Lan Lăng hơn nửa ngày. Trong lúc Hi Âm ở trong thư phòng nào đó mua được sách thuốc thất truyền đã lâu, tôi đã ăn không ít thức ăn vặt ở thành Lan Lăng - đại ma cao*.
*bánh cây gai.
Khi quay trở lại Hồ phủ, trăng sáng đã treo trên đỉnh đầu.
Trong phòng khách vẫn hỗn độn y như lúc trước, các đồ bài trí ngả trái ngả phải, so với hồi trưa còn lộn xộn hơn vài phần. Chắc sau khi chúng tôi rời đi, hai người bọn họ lại làm ra những việc đập phá này.
Giờ phút này, Đỗ Băng Băng ngồi im thất thần, hai mắt đỏ bừng không có một tia thần thái, nhìn chằm chằm vào một chỗ mờ mịt đến xuất thần.
Tôi khều khều Hi Âm, thì thầm: "Sự thật chứng minh, bây giờ tình yêu bình thường không còn liên quan đến thân phận địa vị, người cao cao tại thượng cũng có thể bị vứt bỏ, người bần cùng đê tiện cũng có thể được yêu. Đỗ Băng Băng bây giờ thì tốt rồi, ngay cả khi có là hoàng thân quốc thích, cành vàng lá ngọc, địa vị vô cùng cao quý, nhưng đối mặt chuyện xúc phạm người mình yêu, rốt cuộc cô ta cũng chỉ là một người phụ nữ nhỏ bé. Có thể Chu Phi Tuyết không có gì cả, thậm chí có thể mất đi dung mạo, nhưng nàng có được tình yêu của Hồ Nguyên Sinh, hầy, có thể còn có của Tô Quân nữa. Chí ít như vậy mà nói, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-chu-mau-tinh-lai/3249439/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.