Cuộc sống của Triệu Mặc Hàn, Vương Văn và nhiều người khác ngày hôm đó chính thức bước qua một trang mới.
Sau ngày đầu tiên, các bữa ăn còn lại đều ở tại tầng 1 của khu nhà ba lầu hướng tây nam.
Thời gian ăn uống mỗi ngày cũng được quy định sẵn.
Những đứa trẻ ngày hôm ấy đều được người làm đem thời khóa biểu, cả bộ sách mới tinh và văn phòng phẩm cùng mấy bộ đồng phục tới.
Triệu Mặc Hàn tuy đã 13 tuổi nhưng nhận được là bộ sách lớp 3 vì hắn đã nghỉ học từ năm 8 tuổi.
Những người lớn tuổi mắc bệnh ngày hôm sau cũng được đưa đến bệnh viện thăm khám bác sĩ.
Cuộc sống hình như không còn là một màu đen tối u ám mà còn có cả hy vọng về một ngày mai tốt hơn.
Ngày hôm sau, nhờ sự giúp sức của chiếc chuông báo thức, mặc trên người bộ đồng phục thơm tho, mang trên lưng chiếc cặp mới tinh cùng tâm trạng háo hức ngày quay lại trường, Triệu Mặc Hàn và những đứa trẻ khác đều dậy sớm, chuẩm bị đầy đủ để đi học.
Theo lời người làm dặn dò tối qua, mọi người đều nhanh chóng đến nhà ăn để dùng bữa sáng.
Bữa sáng được nấu theo phong cách phương Đông, có cơm, trứng ốp la, thịt vụn, 1 cốc đồ uống tự chọn và đồ tráng miệng là hoa quả được đóng thành túi nhỏ.
Trong ánh mắt của những đứa trẻ đều không kìm được ngạc nhiên và vui mừng.
Những đứa trẻ bình thường đều là nhịn đói đi học, khá hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-loi-hanh-phuc/2999538/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.