Sau khi giải quyết vấn đề của Triệu Mặc Hàn, Tô Cẩn bắt đầu tiết học.
Triệu Mặc Hàn vào vị trí, mở cặp, đem đồ dùng học tập ra, đầu nhìn thẳng lên bảng nghe giảng.
Tạ Y Xuyên cũng lôi cuốn sách đã rách bìa và cuốn vở nhàu nát toàn vết nhăn của mình ra, quay đầu đối diện với cái đầu cao hơn mình mấy chục phân của Triệu Mặc Hàn, nhỏ giọng hỏi:
“Tại sao lúc sáng không đến lấy đồ?” Làm hắn đợi mãi, còn suýt muộn học!
Triệu Mặc Hàn đầu vẫn nhìn lên bảng, đáp:
“Lúc sáng có việc, không kịp nhắc cậu. Sau này cũng không cần cậu đem nữa!”
Cho nên, hắn phải đợi?
Tạ Y Xuyên giận thực sự, xem ra tên họ Triệu này không thèm để hắn vào mắt, thân là đại ca lớp 3A, không thể để một tên chỉ hơn mình mấy tuổi bắt nạt được! Hắn tuyệt đối sẽ cho tên Triệu Mặc Hàn này một trận nhớ đời, để xem hắn còn dám cho mình leo cây nữa hay không?
Học kì đầu của năm nay cũng bắt đầu hai tháng rồi nên lượng kiến thức khá là nhiều, Triệu Mặc Hàn dù đã ôn qua nhưng không nhớ lại được toàn bộ, nên cố hết sức nghe giảng.
Tô Cẩn giảng bài rất dễ hiểu hơn so với những giáo viên khác, mà Triệu Mặc Hàn đã được học.
Qua tiết đầu, số lượng kiến thức trước kia đã quay lại kha khá nhưng nếu muốn lấy lại toàn bộ thì vẫn còn phải nỗ lực nhiều.
Và vì mỗi cơ hội đều có hạn nên Triệu Mặc Hàn biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-loi-hanh-phuc/2999536/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.