Trời vẫn mưa rất to. 
Dù dạo gần đây cơ thể của Triệu Mặc Hàn có khá lên nhưng vẫn còn gầy lắm. 
Tô Anh nằm trên vai Triệu Mặc Hàn, cảm giác cộm cộm, hơi khó chịu. 
Chiếc áo mưa như tách biệt không gian của họ với thế giới bên ngoài. 
Dù mặc áo mưa nhưng cơ thể Triệu Mặc Hàn đã ướt hết rồi. 
Tô Anh hỏi Triệu Mặc Hàn: 
"Em có nặng không?" 
"Không có." 
Đương nhiên rồi, Tô Anh dù nhỏ tuổi nhưng bất cứ một cô bé nào cũng thích đáng yêu, xinh đẹp, còn mập mạp dĩ nhiên không có trong từ điển. 
Triệu Mặc Hàn vừa đi qua cổng thì gặp Tô Cẩn đang mặc áo mưa đi ra. 
Trao Tô Anh cho Tô Cẩn xong, Triệu Mặc Hàn đi về dãy nhà ở. 
Lúc ấy trời cũng đã sắp hết mùa thu, gió lạnh từ phương Bắc cũng bắt đầu thổi về. 
Tô Anh sau khi về nhà thì đầu tiên là ngay lập tức thay đồ đi tắm nước nóng rồi uống một bát trà gừng, sau đó là đi sưởi lửa một lúc. Sưởi xong ngay lập tức có cảm giác cả người ấm ấp. 
Ngày hôm sau thì Tô Anh đi học, nhưng không phải là Triệu Mặc Hàn chở mà là Tô Cẩn. 
Vì trời mưa nên Tô Cẩn chở mọi người đi học bằng chiếc ô tô nhỏ. 
Lúc trước thì cho dù Tô Cẩn có tiết buổi sáng hay không thì Triệu Mặc Hàn vẫn sẽ là người chở Tô Anh. 
Nhưng hôm nay thì khác, Triệu Mặc Hàn vậy mà lại bị ốm. 
Triệu Mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-loi-hanh-phuc/2999526/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.