Thời gian gần đây, anh rất thường xuyên vắng nhà.
Cô biết công việc của anh rất bận, vì anh mới tiếp quản vị trí của bố anh nên có chút nặng nề.
Nhưng mà ngày nào cô cũng đợi anh để nhìn anh mỗi ngày, ngày nào cũng đến 12 giờ anh vẫn chưa về.
Cô có hỏi bác Hà, bác cũng lắc đầu bảo:
- Cậu Nhật không thích người khác quản việc của mình, nên bác cũng không biết với lại cháu đừng hỏi, thừng này không người khác hỏi này nọ.
Cũng có hôm anh về nhưng rất muộn với lại đi rất sớm làm cô chưa kịp nhìn mặt anh.
Rồi hôm nào cũng thiếp đi trong sự chờ đợi anh.
-------------
Một ngày kia.
Cũng như mấy ngày đợi để nhìn thấy anh, khi cô đang làm nốt công việc của mình thì thấy tiếng ô tô.
Lòng cô run lên, không lẽ anh về,cô bỏ đồ làm ở đáy vội chạy ra ngoài xem.
Nhưng cô đã mừng hụt.
Người đến không phải là anh mà là một cô gái.
Cô nhìn lại, có chút quen mắt.
À, ra là người đó, mãi mới nhận ra.
Chẳng phải là cô tiểu thư hôm bữa tiệc mà đi hôm cô mới vào làm sao?
Cô ta tới đây làm gì?
Mặt bác quản gia có chút không thích nặng nề nói:
- Phương tiểu thư, cô tơi đây làm gì? Cậu chủ đã dặn cô không được phép đến đây, với lại hôm nay cậu chủ không có nhà, xin mời cô ra về.
Mặt cô gái đó nghênh ngang ngoảnh đi ngoảnh lại tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291293/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.