Đến chiều.
Anh đến bệnh viện đón cô về.
Đến nơi cô mới sửng lên. ở đây thật đẹp.
- Vào đi.
Cô ngẩn ngơ đáp anh rồi đi vào.
- Bác Hà, cô ấy là giúp việc mới, có gì bác chỉ bảo hộ cháu.
Người được gọi là bác Hà ấy là một người đàn ông trung nên, ôn ấy đang dò xét cô, lát sau mới nói:
- Được.
- À, bác cho người sắp xếp phòng cho cô ấy.
- Được.
Sau đó anh đi lên lầu.
- Cháu chào bác, cháu tên là Trang.
- Chào cháu, được rồi vào nhà nghỉ chút đi.
- Vâng ạ.
Cách đối xử như vậy cô biết chắc bác là một người tốt.
---------------------
Đến tối, 6h
- Thoải mái quá.
Cả ngày hôm nay thật mệt, mãi đến lúc này cô mới được tắm rửa, cảm giác thật dễ chịu.
Nhưng nghĩ lại mọi chuyện nhanh thật, không ngờ cô được gặp một người tốt bụng như vậy.
Thế là đã có việc, công việc cũng tương đối không ngoài sức của cô.
Bây giờ mới có thời gian nghĩ đến anh.
Hẳn là anh rất giàu, một ngôi nhà to như vậy, nhưng chỉ có anh ở, người làm cũng không có nhều.
Cô thật may mắn.
“ Cốc cốc cốc”
Tiếng gõ cửa kéo cô ra khỏi suy nghĩ.
Là anh.
- Anh có việc gì không?
- Cô bây giờ theo tôi.
- Làm gì à?
- Theo là biết.
Rồi anh bỏ đi trước.
Cô cầm theo cái áo dài mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291292/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.