Hiện tại lớp tôi với tình trạng bạn thì ngủ, bạn thì ngáp ngắn ngáp dài.Tôi cũng chẳng kém, nhưng không dám gục xuống ngủ, thỉnh thoảng ngáp vài cái, môn này thật buồn ngủ a. 
Cô giáo dạy lại chỉ nói, như kiểu ru ngủ ý, đã vậy ít người thích môn lịch sử khó vào này. 
Cũng may tiếng trống nhanh chóng giúp mọi người thoát nạn. 
Có tiếng rung trong cặp sách, là chị dâu 
- Dạ. 
- Chiều nay có phải học không? 
- Không ạ. 
- Được rồi, chiều nay tầm 2h chị qua đón nha. 
- Ơ, đi đâu ạ. 
- Thế tối em có đi dự tiệc sinh nhật cô Thanh không? 
- A, em có thấy mẹ em nói, cô ấy tên Thanh à, em có đi. 
- Vậy nhé, à anh Bảo có nhắn trưa anh không về, em chịu khó ăn một mình nhé, còn nữa chị đã xin phép anh ấy cho em đi cùng chị rồi, thôi chị tắt máy đây. 
- Vâng, chào chị. 
Tắt xong tôi mới nhớ ra quên hỏi chị ý đón tôi từ lúc 2h làm gì, chẳng phải tổ chức buổi tối sao? 
Hay nhà anh ấy xa nên phải đi sớm. 
Mà thôi, nếu đi cùng chị rồi thì chị ý sẽ tự sắp xếp, mình cần gì phải bận tâm. 
Nhưng mà trưa nay lại ăn cơm một mình nữa sao. 
Nhớ lại trước đây rất hiếm khi phải ăn một mình, lúc nào cũng có bố mẹ và em của tôi cùng quây quần, giờ thì sao, tuy tôi biết họ rất bận nhưng tôi vẫn mong họ có thể dành chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291276/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.