Thấy bác Phúc dẫn theo một người đi vào, mãi mới nhận ra là chị Tuyết.- Chị Tuyết - tôi gọi
- Ly Ly, 2 bác có nhà không?
- Không, chị có việc gì sao ạ?
- À, không có gì...vậy còn anh em đâu?
Vừa nói chị vừa ngó xung quanh.
- Anh của em vẫn ở trên phòng ạ.
- Vẫn...là sao?
- Dạ, từ lúc anh em trở về vẫn ở suốt trên phòng chưa xuống, anh ấy nói muốn nghỉ ngơi.
- Được rồi, chị lên đấy một lúc nhé!
Giời ạ, tôi còn tưởng với được người chơi cùng, hix ra chị ý đến tìm anh trai.
Vũ Tuyết chạy nhanh chóng lên phòng của anh, cô lo rằng anh sẽ không nghe lời cô.
Đưa tay gõ cửa, tiếng anh vọng ra:
- Bác Phúc, cháu đã bảo không có gì đừng làm phiền cháu mà.
- Là em, mở cửa ra.
Người bên trong đờ ra một lúc, sao cô ấy lại ở đây?
- Sao em lại ở đây?
Trong lúc anh đang hỏi cô luồn vào trong không thì không kịp.
Thấy anh đóng cửa, cô lập tức kéo tay anh ra xem, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô.
- Sao anh không nghe lời em?
- Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh.
- Thì..thì em tới xem anh xử lí thế nào, bây giờ thì sao chứ? em mà không tới chắc anh để yên thế này chắc.
Nhìn cánh tay của anh mà cô thấy xót, vì cô mà anh như vậy.
- Anh cũng đã băng lại rồi mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291273/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.