Lúc tôi trở về nhà đã là 4h chiều nhưng họ vẫn ở đây.Bước vào nhà, tôi ngồi xuống cạnh mẹ tôi. Từ lúc bước vào, họ đều nhìn tôi chằm chằm, mặt lo lắng thấy rõ.
- Con quyết định thế này...2 bác hãy cho cháu thời gian 2 tuần, đến lúc đó cháu sẽ hoàn toàn nghe theo lời của mọi người
- Được, 2 tuần, bố mẹ sẽ đồng ý, nhưng lúc đó con đừng quên lời hứa hôm nay đâu- tiếng của bác trai...à không phải là của bố ruột tôi chứ
- Vâng
- Được rồi, xin phép anh chị , tôi đi về trước
Quay vào nhà, bôc mẹ nhìn tôi với ánh mắt buồn rầu.
- Mẹ xin lỗi đã giấu con nhưng sự thật mẹ chỉ muốn tốt cho con, mẹ,,,,
- Mẹ không cần xin lỗi, con hiểu mà
Tôi cắt ngang lời mẹ, tôi hiểu cho bà, tôi biết bà làm vậy là vì tốt cho một đứa con không phải ruột thịt là tôi.
- Vậy là con không trách 2 ta đúng không- bố tôi
- Đúng, làm sao con có thể trách 2 người được trong khi 2 người thương con, tốt với con như vậy....Nhưng con thật không muốn xa 2 người chút nào
- Nhưng biết làm sao được, chúng ta phải theo sự thật thôi
- Vâng
Họ tốt với tôi như vậy, làm sao tôi nỡ xa đây.
----------------------
2 tuần sau tại nhà tôi
- Chào anh chị
- Chào, làm phiền anh chị rồi- mẹ tôi
- Phiền hà gì chứ, con bé là con của chúng tôi mà
- Con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291266/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.