Một ngày của mấy tháng sau đó.
Tôi đang trên đường trở về, vui vẻ nói chuyện với con bạn thân, rồi 2 đứa chào tạm biệt. Về đến nhà, tôi thấy bầu không khí im ắng lạ thường. "Hình như có người lạ" Phải ha, trong nhà ngoài bố mẹ tôi ra còn có 2 người khác, 1 nam 1 nữ tuổi cũng như bố mẹ tôi. Tôi bước vào, cúi chào mọi người, định bước lên phòng thì mẹ tôi gọi lại:
- Ly, lại đây mẹ bảo- Giọng bà có phần hơi run, cứ như là vừa khóc xong
- Dạ, mẹ bảo gì ạ
Tôi bước đến gần chỗ mẹ, đột nhiên người phụ nữ kia ôm chầm lấy tôi và nói:
- Con gái của mẹ đã lớn thế này rồi sao, mẹ..mẹ rất nhớ con
Vừa nói, nước mắt cũng giàn giụa trên gương mặt đẹp của bà ấy.
Nhưng mà bà ấy vừa gọi tôi là gì ý nhỉ? À, con,nhưng tôi đâu phải con họ chứ.
Tôi ngạc nhiên đẩy người đó ra và hỏi:
- Cô à, cô đang nói cái gì vậy
- Con gái, phải gọi ta là mẹ chứ
Bà ta đưa tay lên vuốt má tôi
Tôi giật mình chạy trốn sau lưng mẹ. Nhưng sao tôi lại thấy nét buồn đang hiện rõ trên gương mặt người đó chứ? Kì thật.
- Mẹ, chuyện gì vậy, cô này là ai, sao lại bảo con gọi bằng mẹ?
Bà không trả lời mà hướng về người phụ nữ đó và nói:
- Chị bình tĩnh lại đi, con bé vẫn chưa hiểu gì, chị làm vậy sẽ khiến nó hoảng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291265/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.