Trà Hương sửng sốt đứng im bất động, gương mặt lộ rõ sự khó hiểu. Rồi lại đột nhiên tim đập mạnh như được an ủi đến lạ thường.
Trà Hương vẫn có chút không tin, lùi về sau quay mặt chạy đi, Ngô Thanh lần này không để cô đi như mọi lần nữa liền bắt lấy tay cô giật mạnh về phía mình rồi ôm cô thật chặt
"Trà Hương, xin lỗi cậu..."
"..."
"Và...tôi yêu cậu"
Không biết là do gió quá mạnh khiến những hạt cát vô tình rơi vào mắt Trà Hương hay không, mắt cô đỏ hoe, rồi xụt xịt cái mũi như sắp khóc rồi. Ngô Thanh vội buông tay ra nhìn lấy nhìn để khắp xung quanh Trà Hương, liên tục xoa tay của Trà Hương rồi xin lỗi
"Mình làm cậu đau rồi à, xin.. xin lỗi cậu, Trà Hương, đừng khóc..."
Nhìn gương mặt lo lắng của Ngô Thanh, Trà Hương bất giác mỉm cười đánh vào vai cậu
"Cậu thôi đi, mình không nghe gì cả, mình về đây..."
"Trà Hương, cậu đợi mình với, cậu còn chưa trả lời"
Trà Hương mỉm cười bịt tai lại "Không nghe gì cả..."
Cùng lúc đó Lam Chi và mọi người cũng tập họp lại ở nhà Hạ Anh một lần nữa, Lam Chi lúc này đã rất tức giận, rất muốn đấm cho bà ta một cái thật mạnh. Lam Chi đập cửa rất mạnh bạo còn nói to "Mở cửa ra"
Bà ta ở trong nhà đang chờ Hạ Anh mở cửa thì hết hồn khi nghe tiếng Lam Chi. Đột nhiên bà ấy lại có một ý nghĩ nên vội vàng chạy ra ngoài mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-nguoi-cua-thanh-xuan/3304838/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.