Sau khi bị Phương Hinh cảnh cáo đến xanh cả mặt thì hai cha con nhà họ Đinh không còn tới phòng trọ quấy rầy anh nữa. Có thể bọn họ đang tính toán điều gì đó, hoặc áp dụng câu nói "lùi một bước tiến hai bước" mà trong giới kinh doanh vẫn hay dùng.
Tình cảm của anh và cô càng lúc càng mặn nồng, Phương Hinh cân bằng giữa phòng trọ của anh và kí túc xá. Hoàng Tống Hiên cũng không quá rảnh rỗi, anh vẫn dành thời gian nhất định để gặp cô.
Giữa giờ giải lao tiết hai, Phương Hinh cùng Hạ Miên ra thư viện lấy sách, dạo gần đây ôn thi nhiều thành ra mệt đầu đau óc, cô muốn tìm mấy cuốn sách lạc quan để đọc, một là để giết thời gian, hai là để cuộc sống bớt nhàm chán.
Chưa kịp bước vào phòng thư viện cả hai đã vô tình gặp phải ba chị đại có tiếng trong trường đang từ trong đi ra.
Nữ sinh đứng đầu là Hoắc Lệ với mái tóc trắng pha chút ánh vàng, người ta thường gọi đó là màu bạch kim. Cô ta dùng ngón cái vuốt vuốt móng tay màu đỏ thẫm của mình, ánh mắt liếc ngang liếc dọc nhìn Phương Hinh, cho dù Hạ Miên có đứng sờ sờ bên cạnh cũng thì Hoắc Lệ cũng chẳng để tâm.
- Trùng hợp thật, sao chúng ta lại gặp nhau ở đây nhỉ?
Phương Hinh bình chân như vại, khuôn mặt lạnh tanh như chẳng hề xem trọng.
- Hỏi ông trời ấy.
Nói xong qua loa đại khái, Phương Hinh nắm tay Hạ Miên muốn vào thư viện, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-nam-than-van-nguoi-me/3343560/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.