Cả hai ôm nhau ngủ đến tận trưa, chỉ cần cảm thấy khoảng cách giữa cả hai trống trải là đã thấy khó chịu. Sức ngủ vốn dĩ lớn, không ngờ bị đánh thức bởi chuông báo thức ngoài cửa.
Âm thanh gõ cửa càng lúc càng dồn dập, một giọng nói nam tính già dặn vang lên bên ngoài.
- Mở cửa, mở cửa đi... Hoàng Tống Hiên, ra đây... ra đây gặp mặt tao nói chuyện.
Hoàng Tống Hiên rất dễ tỉnh giấc, anh nghe một hai tiếng đã trồi người dậy, thân thể dễ dàng rời khỏi giường, trước khi đi còn hôn vào trán Phương Hinh một cái.
Đến khu vực phòng khách, âm thanh càng nghe rõ hơn, mà Hoàng Tống Hiên cũng dần lấy lại sự tỉnh táo.
Đoán trước giọng bên ngoài là nhân vật lừng lẫy nào nên khi mở cửa anh cũng không ngạc nhiên lắm.
Ông Đinh nhìn anh rồi đảo mắt quanh nhà, muốn xem xem bên trong có người khác không.
- Ba tìm ai?
- Tránh ra.
Đứa con trai không sợ trời không sợ đất đứng sau lưng ông Đinh mở giọng "mẹ" ra nói chuyện. Khuôn mặt vênh váo lên, càng nhìn chỉ cảm thấy càng khốn nạn.
Đinh Khải Thành xông thẳng vào trong mặc kệ chủ nhà đang đứng ở đó, mấy lần trước có thể tạm nhẫn nhịn chấp nhận, nhưng lần này có Phương Hinh trong nhà, anh không thể để cô nhìn thấy tình cảnh gia đình hỗn loạn như vậy.
- Cút...
Hoàng Tống Hiên lần đầu cư xử lỗ mãng với bọn họ, anh trực tiếp đẩy mạnh Đinh Khải Thành ra xa, không dùng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-nam-than-van-nguoi-me/3343559/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.