Cô một mực muốn đến phòng trọ nơi anh ở, vừa tới nơi, một bóng dáng quen thuộc đã đứng chờ trước cửa. Phương Hinh đảo mắt, từ đầu đến cuối cô luôn để ý đến Hoàng Tống Hiên, ngay cả bản thân anh cũng có thể cảm nhận được.
Càng đi đến gần, người trước mặt dần nhìn rõ, nhưng Phương Hinh không có ý định buông tay anh, mà Hoàng Tống Hiên cũng không có ý định gạt bỏ.
- Hinh Hinh.
Nghe tiếng thét chói tai trước mặt, ngẩng đầu lên đã thấy khuôn mặt Đinh Khải Thành tím tái, đôi mắt hừng hực lửa nhìn về phía cô và anh.
- Bỏ ra.
Phương Hinh lạnh nhạt nhìn một tên khốn giả vờ ngoan hiền trước mặt, cho dù anh ta có cố tình gây chú ý thì cô cũng sẽ không quan tâm.
Hoàng Tống Hiên nhạy bén đưa mắt nhìn cảm xúc trên gương mặt của cả hai, vẫn không thể tìm thấy sự giả dối nào, nói cách khác, mọi thứ diễn ra hoàn toàn là sự thật.
- Vào nhà thôi.
Phương Hinh nói nhỏ bên tai anh, giọng nói ấm áp ngọt ngào, một tay khoác lên cánh tay anh, vừa nâng vừa đỡ.
- Tôi không bị què, có thể đi được.
Anh đang muốn thử cô sao?
Phương Hinh chỉ mỉm cười nhẹ, không hoàn toàn nghe theo lời anh.
- Sớm muộn gì cũng thành người yêu, thân mật một chút sau này sẽ quen.
Hoàng Tống Hiên nhướn mày nhìn cô, khuôn miệng khẽ nhếch lên ý cười, tuy vậy, sự đa nghi trong lòng anh chỉ giảm đi một chút.
Tình tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-nam-than-van-nguoi-me/3343556/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.