Lam Nhã nhìn đứa con trai của mình, không khác gì Trần Vũ thu nhỏ, đến tính cách cũng giống không thể ngờ.
-Mẹ đừng nhìn con như vậy, con cũng muốn mang nét đẹp của mẹ nhưng lại sinh ra giống ba như thế này cũng rất muộn phiền.
Lam Nhã nghe cậu nhóc nói như vậy không khỏi buồn cười. Con trai cô mới năm tuổi, nhưng biết cách lấy lòng mẹ hơn ba nó nhiều.
-Hôm nay con ngủ với mẹ được không?
-Không được!
Trần Vũ từ bên ngoài cửa bước vào, nhanh chóng phản đối lời đề nghị của con trai. Từ lúc có thằng nhóc này bám lấy mẹ nó, anh liên tục bị thất sủng.
-Con hỏi ý mẹ, ba đâu được quyết định.
-Cái thằng nhóc này! Mau về phòng của con đi, vợ của ba phải ngủ với ba.
-Xì! Đây là mẹ của con, ba có giỏi gọi một tiếng "mẹ ơi" xem.
Lam Nhã thích thú xem kịch, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ hai ba con nhà này đều làm một trận ầm ỉ như thế rồi sáng hôm sau tên nhóc con lại trách ba nó chơi xấu, nhân lúc nó ngủ đem nó về phòng ngủ một mình.
-Đừng cãi nữa! Ai đẹp trai thì được ngủ ở đây.
Trần Vũ hếch mặt với Trần Văn, kiêu ngạo nói khích thằng bé.
-Nghe thấy không? Con chỉ là kế thừa nhan sắc của ba thôi, sẽ chẳng đẹp bằng bản gốc đâu. Mau về phòng ngủ đi!
Thằng bé nhất định không chịu thua, chui tọt vào trong chăn, hai tay bám chắc không buông.
Trần Vũ vẫn thản nhiên, bế ngang cả người Lam Nhã lên, hướng người đi ra cửa.
-Được rồi! Nếu con thích thì nhường cho con cả cái giường đó. Ba mẹ đi phòng khác ngủ.
Trần Văn không làm sao được, khóc oà lên, Lam Nhã và Trần Vũ lại đứng cười haha, mấy khi mới thấy cậu ấm nhà này khóc nhè đâu.
-Được rồi! Hôm nay cho tiểu Văn nằm bên phải, được không?
Một nhà ba người nằm trên chiếc giường cỡ lớn, hai tay Lam Nhã một lớn một nhỏ bám chặt không buông.
Lam Nhã chính là hình mẫu phụ nữ khiến người khác phải ngước nhìn. Hơn 30 tuổi có trong tay sự nghiệp thành công rực rỡ, chồng cưng chiều hết mực, con trai lại ngoan ngoãn thông minh.
-Chị ơi! Bên đài này đã gửi thư mời phỏng vấn lần thứ 7 rồi. Hình như họ không ý định bỏ cuộc đâu chị.
Lam Nhã trước giờ rất hiếm khi nhận trả lời phóng vấn, rất nhiều đài truyền hình gửi thư mời đến hầu như đều bị từ chối, Trần Vũ qua phỏng vấn cũng rất hiếm khi đề cập đến, nến đối với công chúng đời tư của cô là chuyện rất đáng tò mò.
-Nội dung phỏng vấn là gì?
-Dạ là về chuyện đời tư của chị, không liên quan đến công việc cho lắm.
-Tìm hiểu xem bên đó có uy tín không? Nếu được thì đồng ý đi.
Đến trường quay thì lại gặp Trần Vũ đang được chuẩn bị, quả nhiên họ muốn sắp xếp phỏng vấn đôi.
Trong buổi ghi hình, người dẫn sẽ đặt câu hỏi, lần lượt hai người sẽ trả lời.
-Bây giờ là câu hỏi rất nhiều người cùng thắc mắc. Trước đó chưa từng nghe đến chuyện tình cảm của hai người, có phải kết hôn vì hôn nhân thương mại không?
-Tôi đợi cô ấy tám năm, vậy mọi người nói xem có phải vì hôn nhân thương mại không?
-Trần tổng có thể chia sẽ thêm về chuyện này được không ạ?
Trần Vũ thoáng nhìn vợ mình, ánh mắt hiện lên tia ấm áp.
-Lần đầu nhìn thấy vợ tôi cô ấy chỉ mới 18 tuổi thôi. Vì ấn tượng đầu tiên đó mà đã ấn tượng rồi đem lòng yêu thương cô ấy.
-Ồ! Triệu tổng! Cô có bí quyết gì mà có thể khiến cây sắt nở hoa vậy?
-Thật ra thì lần đầu tiên biết anh ấy tôi đã 21 tuổi rồi. Cũng chưa từng biết anh ấy đã nhìn thấy tôi khi nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]