Lam Nhã nhìn đứa con trai của mình, không khác gì Trần Vũ thu nhỏ, đến tính cách cũng giống không thể ngờ.
-Mẹ đừng nhìn con như vậy, con cũng muốn mang nét đẹp của mẹ nhưng lại sinh ra giống ba như thế này cũng rất muộn phiền.
Lam Nhã nghe cậu nhóc nói như vậy không khỏi buồn cười. Con trai cô mới năm tuổi, nhưng biết cách lấy lòng mẹ hơn ba nó nhiều.
-Hôm nay con ngủ với mẹ được không?
-Không được!
Trần Vũ từ bên ngoài cửa bước vào, nhanh chóng phản đối lời đề nghị của con trai. Từ lúc có thằng nhóc này bám lấy mẹ nó, anh liên tục bị thất sủng.
-Con hỏi ý mẹ, ba đâu được quyết định.
-Cái thằng nhóc này! Mau về phòng của con đi, vợ của ba phải ngủ với ba.
-Xì! Đây là mẹ của con, ba có giỏi gọi một tiếng "mẹ ơi" xem.
Lam Nhã thích thú xem kịch, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ hai ba con nhà này đều làm một trận ầm ỉ như thế rồi sáng hôm sau tên nhóc con lại trách ba nó chơi xấu, nhân lúc nó ngủ đem nó về phòng ngủ một mình.
-Đừng cãi nữa! Ai đẹp trai thì được ngủ ở đây.
Trần Vũ hếch mặt với Trần Văn, kiêu ngạo nói khích thằng bé.
-Nghe thấy không? Con chỉ là kế thừa nhan sắc của ba thôi, sẽ chẳng đẹp bằng bản gốc đâu. Mau về phòng ngủ đi!
Thằng bé nhất định không chịu thua, chui tọt vào trong chăn, hai tay bám chắc không buông.
Trần Vũ vẫn thản nhiên, bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591903/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.