Trần Vũ ném cho cô ta nụ cười khinh thường, khoanh tay trước ngực thong thả ngồi vắt chéo chân trên chiếc ghế sofa đon.
-Có làm hay không thì cô tự biết. Tôi chỉ muốn cảnh cáo cô, Lam Nhã có thể bỏ qua cho cô nhưng không có nghĩa tôi cũng vậy.
Tuyết Như nghe anh nhắc đến Lam Nhã, câu nào nói ra cũng đều là bênh vực Lam Nhã, không kìm được tức giận.
-Cô ta có gì mà anh phải nói đỡ chứ! Người của em cũng bị chính tay cô ta đánh trọng thương, thiệt hại biết bao nhiêu.
Ánh mắt của bốn người đang nhìn chằm chằm vào cô ta, biết mình vừa buột miệng, liền im bặt.
-Không ngờ tiểu thư nhà họ Tuyết hiền lành, hiểu chuyện lại làm những việc như vậy đấy. Nhà họ Trần rất coi trọng nhân phẩm đạo đức nên là hợp tác với họ Tuyết không cần giữ nữa đâu.
Mẹ Trần Vũ phắt dậy, bỏ vào trong, còn không quên dặn dò Trần Vũ.
-Chuyện liên quan đến vợ con, để con bé tùy ý xử lí. Mẹ mệt rồi, không muốn tiếp khách nữa, mời về cho.
Ba mẹ Tuyết Như vừa xấu hổ vừa từng giận. Nhà họ Trần ngang nhiên muốn cắt đức mối quan hệ giữa hai nhà chỉ vì chuyện nhỏ này, còn không xem bọn họ ra gì.
Lam Nhã từ bên ngoài tiến vào, vừa vặn xem được một màn vui mắt. Liếc thấy Tuyết Như tức giận sắp bùng nổ đến nơi, ba mẹ cô ta thì đã bỏ ra về.
-Về luyện thêm đi rồi hẵng đến đấu với tôi, muốn dùng chiêu trò cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591897/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.