Rất lâu sau, đầu dây bên kia vẫn không có tiếng đáp lại.
Nhưng cũng không sao cả, Trương Uyển Giao lạnh lùng nói: "Nếu không có chuyện gì gấp thì tôi cúp máy trước, cô có thể gọi lại sau."
"Đợi đã." Đột nhiên Lý Mạn Trương gọi cô lại, ấp a ấp úng nói: "Thật ra tôi biết là hỏi cô thì cũng như vậy thôi, tôi cũng hỏi Anh Thành nhiều lần rồi, chắc là anh ấy sợ tôi lo lắng không yên nên nhất quyết không nói thật cho tôi biết. Tôi chỉ muốn hỏi là vết thương trước kia của Anh Thành đã tốt lên chưa?"
Ngón tay đang cầm điện thoại di động của Trương Uyển Giao lập tức siết chặt lại.
Hoàng Lập Thành bị thương à? Sao lại thế?
"Cô... không biết hả?" Dường như sự ngập ngừng ở đầu dây bên kia đã trở nên sắc bén hơn một chút, giống như một chiếc gai nhọn cắm thẳng vào màng nhĩ cô.
Lý Mạn Trương nói tiếp: "Hôm đó tôi đang lái xe thì không may xảy ra chuyện nên tôi gọi điện cho Anh Thành, sau khi Anh Thành đến thì xảy ra tranh cãi với chủ xe bên kia rồi hai người họ đánh nhau, anh ấy bị thương ở sau lưng thì phải. Tôi hỏi mấy lần nhưng anh ấy vẫn không nói, chắc là vì sợ tôi sẽ lo lắng, hay là cô hỏi anh ấy thử xem sao."
Mỗi câu nói đều giống như lời thoại trong vở kịch được dựng lên một cách tỉ mỉ, đâm vào trái tim của người nghe khiến nó chảy máu đầm đìa.
Trương Uyển Giao quen biết Hoàng Lập Thành nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-lai-vo/2665949/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.