Buổi tối ở nhà, sau khi ăn cơm xong thì Ngạo Thần lên thư phòng để làm việc. Mộng Khiết thấy ba mình đi lên cũng nhanh chóng để đuổi theo.
- Ba, con có chuyện muốn nói.
- Ừ, nói đi.
Mộng Khiết gật đầu đứng ở trước bàn làm việc của ông.
- Chuyện của Trương Tử Sâm là ba làm thật sao?
- Con nghĩ thế nào?
- Không phải vì con mà ba làm việc đó đấy chứ?
- Còn hỏi được câu đấy. Nếu không phải vì con thì ta đã cho thằng nhóc đấy đau đớn hơn nữa rồi cho xuống mồ luôn rồi.
- Ba ác quá rồi, chỉ cần đánh anh ta là được rồi mà.
- Đau lòng?
- Con...là con thấy ba vì con mà làm như vậy thì hơi quá tay. Hơn nữa gia đình anh ta cũng không có liên quan đến việc này sao ba lại làm hại họ chứ?
Ngạo Thần nghe con gái mình nói vậy thì ngả lưng về sau ghế.
- Con nghĩ ta hiền đến nỗi có thể bỏ qua cho một tên thấp cổ bé họng bắt ta vào tù? Làm vậy còn là nhẹ nhàng với thằng nhóc đó rồi. Còn chyện gì nữa không?
- Con...vậy ba làm việc đi ạ, con về phòng đây.
- Ừ, nghỉ ngơi cho khỏe đi.
- Vâng ạ, ba cũng đi nghỉ sớm đi ạ.
Mộng Khiết gật đầu rồi rời khỏi đó. Cô về phòng nằm suy nghĩ mãi không biết nên làm sao. Cô nghĩ lại những lời lúc đó nói với Tử Sâm.
- Có hơi quá không nhỉ? - Cầm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799241/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.