Vì ba của Mộng Khiết phải đưa mẹ cô đi du lịch để bà đỡ giận nên mấy ngày này Mộng Khiết có thể tự do đi đâu thì đi, cô có thể đến thăm Tử Sâm thường xuyên luôn. Chỉ là cô thật sự chả hiểu nổi, Tử Sâm bây giờ mặt dày vô cùng khiến cô nói chuyện một chút với anh cũng đỏ bừng mặt lên như trái cà chua chín. Tử Sâm thì lại rất thích nhìn cô như vậy, đáng yêu càng muốn trêu chọc thêm.
Sáng sớm, Mộng Khiết đã phải nhờ người giúp việc trong nhà làm đồ ăn rồi lái xe đến bệnh viện để thăm Tử Sâm.
Đến nơi đi vào đã thấy anh đang ngồi nhìn về phía cửa phòng. Đúng hơn thì anh đang căn đúng giờ Mộng Khiết đi đến, không sai một giây nào.
- Anh dậy sớm thế.
- Tại không có em ngủ cùng.
- Đừng có nói mấy điều đấy, em đã tu luyện để loại bỏ những câu nói vô nghĩa ra khỏi đầu em rồi.
Đi đến gần mở hộp đựng cơm và thức ăn ra cho Tử Sâm. Lấy đũa và cả thìa ra cho anh.
- Ăn sáng trước đi.
- Em ăn chưa?
- Anh còn phải hỏi. Em còn ngu đến nỗi không nhớ đến giờ ăn cơm à?
- Khiết Nhi của anh thông minh nhất, được chưa?
Tử Sâm đưa tay xoa đầu Mộng Khiết cười nói. Vốn dĩ Mộng Khiết chả thay đổi chút nào, anh còn nghĩ sau khi biết chuyện thì Mộng Khiết sẽ hận anh thật lâu. Nhưng như vậy khiến anh cảm thấy có lỗi với cô hơn. Là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799190/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.