Cuối cùng thì cũng đến cuối tuần, Tử Sâm chỉ chờ đến ngày hôm nay để có thể xuất viện. Nếu không phải vì Mộng Khiết bắt anh ở lại thì chắc nhập viện hôm trước sáng hôm sau anh liền về luôn mất. Bị cô bắt ở đây cả một tuần, cũng khá chán nhưng cũng có gì đó khiến anh vui. Bởi vì Mộng Khiết sẽ đến thăm anh thường xuyên. Tuy vết thương đã khỏi rất nhanh nhưng anh luôn giả vờ rằng vẫn đau để được Mộng Khiết lo lắng.
Đi đến đỡ Tử Sâm đứng dậy để ngồi vào trong xe. Tử Sâm còn giả bộ kêu đau rồi ôm lấy Mộng Khiết. Cô biết thừa anh làm nhưng gì, đưa tay véo mạnh eo của anh rồi quay ra ghế lái để ngồi. Cô cũng phải đưa Tử Sâm về nhà rồi còn phải đến thăm anh trai của mình nữa.
- Aiz...anh nặng như con lợn ý, mỏi chết em.
Mộng Khiết đặt Tử Sâm xuống ghế sofa rồi mình cũng ngồi xuống ngả lưng về phía lưng ghế để nói. Còn đang định đứng dậy thì Tử Sâm xoay người giữ tay cô.
- Anh...
- Định đi đâu?
- Đi thăm anh trai em, còn đi đâu nữa chứ.
- Để khi khác đi, hôm nào em mà chả có thể được gặp anh của mình.
- Không được, hôm nay em muốn đi đến đó.
Mộng Khiết giằng tay ra khỏi tay Tử Sâm lắc đầu nói. Cũng không rõ lắm, nhưng hôm nay cô muốn nói chuyện với anh của mình. Dường như có gì đó rất lạ, cô cảm giác có gì đó không rõ ràng. Cảm giác giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799188/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.