" Hòa Trí, bắt nạt vợ là không được đâu đấy "
Nghe thầy Minh - chủ nhiệm tôi ghẹo, tôi thuận gió đẩy thuyền, hùa theo.
" Đúng rồi, trong nhà không thể có hai người giỏi toán "
Hào Trí nghe xong hờ hững dũi đầu tôi xuống bàn sau đó bỏ đi.
" Ngụy biện "
Rõ ràng trêu ghẹo tôi trước cơ mà. Tôi không quan tâm đến ai đó giận bỏ đi. Tôi quay lại cười hì hì với thầy Minh, nói rõ lớn.
" Con xin cảm ơn ba chồng ạ ".
* Rầm!
Thiện đập bàn rõ lớn tiếng sau đó thì quay qua nhìn tôi được một lúc lâu, cậu khẽ cười khinh bỉ, nụ cười không mấy được vui vẻ. Mọi người trong thư viện đều chú ý đến chúng tôi. Một phần thì khó chịu vì sự ồn ào, còn một phần thì lại tò mò.
" Linh, cậu vì điểm mà bán lẻ lòng tự trọng của mình à "
" Ơ, cậu đang nói cái gì thế? A thiện cậu đi đâu đó! "
[…]
" Ê cậu nghe tin gì chưa? Thiện xuống tóc rồi, không còn kiểu rủ rượi nữa mà là kiểu đầu đinh ấy "
Nhi hốt hoảng đến báo cho tôi. Hèn gì cat ngày hôm qua không thấy đâu. Chắc cậu giận rồi nên mới đi cắt tóc. Tôi định bụng là sẽ cầm hộp milo đến tạ lỗi nhưng không...
" Đó là ai vậy "
" À, đó là Diệp Quân, học sinh mới chuyển đến lớp mình đó "
Tôi bước vào lớp chợt khựng lại, có một cô gái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-con-trai-thay-chu-nhiem-la-trai-nghiem-gi/2867885/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.