“Nàng có bản lãnh thì làm ta kiếp này cũng như kiếp trước, đều không thoát khỏi đoạn tơ hồng của nàng đi.”
Hừ, ta là rất có bản lãnh nga!
Theo đuổi Hiên Trì...Ta đem vấn đề này cẩn thận suy nghĩ...Phiến Vũ ta dung mạo có thể thanh xuân tươi trẻ, nhưng tâm hôn đích thị là lão lão mười mấy vạn tuổi rồi, chẳng lẽ lại ngày ngày đứng trước mặt y, lảm nhảm ta yêu chàng, ta thích ngắm chàng, ôm ôm ấp ấp, dính chặt như keo, nửa bước không rời...Nghĩ mà xanh mặt. Da mặt ta không mỏng, nhưng cũng không tới mức độ yêu chết đi sống lại kia. Hừm, phải làm thế nào mới ổn đây?
Ta ngồi ngây ngốc cả ngày trời, rốt cuộc cũng nghĩ ra bước đầu tiên của kế hoạch.
Chuyện là hai vạn năm qua ta không ở bên cạnh Hiên Trì, y lại nổi bật như vậy, đánh chết ta cũng không tin hoa thơm không dẫn dụ ong bướm. Điển hình như mấy vị tiên tử hôm trước, dung mạo cũng khá, lại có tâm tư với y. Cho nên, trước nhất cần dẹp bỏ phường oanh yến kia đã.
Nghĩ là làm, ta lấy cớ muốn ở lại Cửu Trùng Thiên thăm thú, thay đổi không khí, tìm kiếm niềm vui, Thiên đế liền sắp xếp cho ta ở điện Thừa Nguyên, gần cung Điệp An của Trích Nhạc. Cũng tốt, ta có thể dựa vào cái miệng của Trích Nhạc, moi ra tin tức về Hiên Trì những năm qua, lại thuận tiện bám đuôi hắn tới thăm Hiên Trì. Chính là một mũi tên trúng hai con chim, lại được tặng thêm một phần lợi lộc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-chang-van-kiep-khong-buong/3008715/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.