Hai vạn năm tựa như gió thoảng mây bay, ta tiêu sái từ núi Thiên Vân lần nữa cưỡi mây lên Cửu Trùng Thiên.
Ừm, Hiên Trì năm nay đã hai vạn tuổi, dáng dấp cũng trưởng thành rồi. Ta mường tưởng tượng ra bộ dáng Hiên Trì mặc bộ thanh y thêu lá trúc, gương mặt anh tuấn mỹ tinh xảo, suối tóc đen dài chỉ buộc một sợi lụa mỏng, khí chất toàn thân dịu dàng ôn hòa, giọng nói trầm thấp ấm áp, khiến người đối diện luôn cảm thấy dễ chịu, thư thái. Hiên Trì...Hiên Trì...Lòng ta rạo rực, tốc độ cưỡi mây cũng nhanh hơn bình thường, chẳng mấy chốc đã đặt chân tới Cửu Trùng Thiên hùng vĩ tươi đẹp.
Ta chậm rãi tản bộ, vừa đi vừa ngó nghiêng tìm kiếm bóng dáng Hiên Trì, thỉnh thoảng lại gặp một vài tiên hữu tới chào hỏi. Đi tới thác Vân Sơn, lại thấy năm sáu tiên tử tụm lại nấp sau gốc đào gần đó, ta vỗ vai một vị tiên tử mặc hồng y, thấy bọn họ đồng loạt giật bắn...hiển nhiên là đang nghe lén hoặc nhìn trộm.
“-Các vị là đang xem cái gì hay vậy?”
Nàng kia tức thì đỏ mặt, sóng mắt lưu chuyển về phía thác nước, ấp úng thưa:
“-Dạ, tiểu nữ...”
Ta nhìn theo ánh mắt nàng ta, chợt sững người.
Hai nam tử ngồi bên thác nước luận cờ. Nam tử hồng y như lửa kia là Trích Nhạc Tiên Quân, từ đằng này có thể nhìn thấy gương mặt anh tuấn cương nghị. Còn người kia, chỉ nhìn bóng lưng thẳng tắp, ta cũng biết là Hiên Trì. Bóng lưng mà ta suốt gần mười vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-chang-van-kiep-khong-buong/3008712/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.