“Khương Phàm, Khương Phàm.” Vân Tiêu lay cô tỉnh.
“Hả, sao vậy?”
“Dậy thôi, chúng ta ra ngoài ăn cơm, ngủ một ngày em không đói sao?”
“Tôi không đói…” Khương Phàm không tình nguyện bị anh kéo dậy, mềm nhũn ngã vào trong chăn, giấc ngủ cứ bị ngắt quãng khiến cô muốn điên mất, cho dù đã ngủ một ngày nhưng cô vẫn rất buồn ngủ.
Vân Tiêu giúp cô cởi chiếc áo sơ mi trắng và quần tây mà lúc sáng cô mặc, cầm tay cô mặc vào chiếc váy voan màu xanh lam, chất vải làm người cô càng mềm, làm Khương Phàm càng mệt.
“Nhất định phải đi sao, này này, mắt kính của tôi anh đừng ném…”
“Phải đi, không phải hôm nay là sinh nhật của em sao?” Anh nắm tay cô đến thùng rác nhặt kính, sau đó đi tới bồn rửa mặt lấy khăn bông lau mặt cho cô. Khi Khương Phàm bôi kem dưỡng da, Vân Tiêu vô cùng hứng thú ngồi đối diện nhìn cô, như thể anh vô cùng kiên nhẫn.
Lúc hai người ra ngoài thì trời đã tối, cả Sư thành đã lên đèn rực rỡ. Buồi tối ở thành phố ven biển mát mẻ hơn tưởng tượng, gió biển chỉ mang chút hơi nóng nhẹ, chiếc váy voan của Khương Phàm tung bay theo làn gió để lộ dáng người xinh đẹp, cô vuốt mái tóc dài bị gió thổi, đứng dưới đèn đường quay đầu lại nhìn người đàn ông đang dừng bước.
“Sao vậy?”
Vân Tiêu nhìn cô với ánh mắt rực lửa, anh nhớ đến một bộ phim Italy anh xem mấy năm trước. Trong Thế chiến II, nhân vật nữ chính do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-anh-sang-mieu-hung-mia/4502416/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.