Chân của Sở Hạo Nhiên đã tháo bỏ thạchcao, chỉ còn lại cánh tay vẫn bị treo. Thân hình của anh ta cao ráo, lúc nhìn Tiểu Ly cũng phải nhìn xuống, như vậy càng thấy anh cao lớn hơn.
“Anh ở đây mấy ngày rồi, cuối cùng cũngđợi được em đến”. Giọng nói của Sở vương tử vẫn ôn hòa mê người như nămđó. Cười với cô hết sức cưng chiều và dịu dàng.
“Chuyện gì?” An Tiểu Ly nhớ tới sữa đậu nành trong xe chắc là đã lạnh, giọng nói vô cùng miễn cưỡng.
Sở vương tử đưa tay lên đầu cô rất tựnhiên,: “Tiểu Ly, chúng ta nói chuyện chút có được hay không? Đã lâukhông gặp, anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em.”
Tiểu Ly do dự, lời nói của Núi Băng lầntrước vẫn còn vang ở bên tai, nếu như bị anh phát hiện, cô nhất định sẽrất thảm đó? Nhưng mà, gia đình Sở Hạo Thiên cũng có quyền thế, nóikhông chừng, cô có thể thoát khỏi Núi Băng đó………….. thoát khỏi, ặc, tốtthôi……….. hết rối rắm. An Tiểu Ly nhướng mày, dáng vẻ thanh tú, mắt nhìn Sở Hạo Nhiên, nụ cười của anh ta càng tỏ ra chắc chắn.
Cuối cùng hai người hẹn ở quán cà phê ởtrước bệnh viện, Sở Hạo Nhiên quay về bệnh viện thay quần áo, An Tiểu Ly chỉ nói sơ sơ là muốn đưa đồ cho người thân đang nằm viện, lát nữa sẽgặp lại ở quán cà phê.
. . . . . .
Tiểu Ly vừa bước vào phòng bệnh lại thấy có khách đang ở đó. Lương Phi Phàm ngồi trước giường của Trần Ngộ Bạch, hai người to nhỏ thảo luận cái gì đó. Cố Yên đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542844/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.