Ba người nhìn nhau, Lý Vi Nhiên phản ứng trước tiên “Tiểu Lục. Em về khi nào?” Hành trình anh ba bố trí khôngphải là nửa năm sao? Sao mới hơn bốn tháng cậu ta đã trở lại rồi? Anhbuông Tần Tang ra, nhìn Tần Tống vừa lo vừa mừng.
Nhưng Tần Tống không nhìn anh, từthời khắc cánh cửa được mở ra, ánh mắt anh chưa hề rời khỏi Tần Tang. Cô cũng có vẻ mặt hớn hở như vậy sao? Cô cũng có vẻ mặt xấu hổ đỏ mặt sao? Cô cũng có…. khi trong lòng của anh năm của anh sao.
“Tang Tang, anh đã về.” Tần Tống nhẹ nhàng nói từng câu từng chữ.
Cho dù bình thường Tần Tang cũng từ chối anh xa ngàn dặm, nhưng lúc này lòng anh cũng bị đâm đau nhói.
Hai người nhìn nhau không nói gì.
Lý Vi Nhiên chẳng biết tỉnh ngộ từ lúc nào, anh đứng thẳng, kéo Tần Tang che lại phía sau.
Anh cao hơn Tần Tống một chút. Từ nhỏ,anh luôn là người cao hơn Tần Tống. Anh hơi cúi đầu, nhìn ánh mắt bithương nhưng quật cường của Tần Tống, cũng im lặng rất lâu.
“Anh năm, anh có thể đi khỏi trước đượckhông?” Tần Tống mở miệng hiền lành, nhưng ánh mắt vẫn sâu lắng nhìn Tần Tang đang khẽ cúi đầu.
“Không thể”
“Em muốn nói với Tang Tang một vài lời, lập tức sẽ xong ngay.”
Tần Tống cảm thấy mệt mỏi rã rời, cổ họng cũng hơi khàn.
“Tiểu Lục, bây giờ Tang Tang là bạn gáicủa anh, em có thể gọi cô ấy là chị như Cố Yên, hoặc là” Lý Vi Nhiêncười ôn hòa “Dựa theo vai vế của hai chúng ta, em nên kêu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542843/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.