Tối hôm đó, buổi đấu giá diễn ra. Vãn Mạnh Đình không đến. Công ty phía Trần Lập đã thành công mua được khu đất chiến lược đó.
Vừa rời khỏi cổng đấu giá, Trần Lập cười tươi, gọi cho Trần Tình.
“Trần Tình, tôi Trần Lập đây. Thành công rồi, cậu mang người trả cho cô ta đi.”
“Tôi sẽ trả chứ, làm sao không.”
Cuộc hội thoại ngắn gọn. Trần Lập quay lại đã thấy An Ninh đứng phía sau. Đôi mắt cô thâm trầm đầy quyết đoán, ẩn hiện sự lo lắng.
“Tôi đã nói là sẽ giữ lời. Yên tâm, trong tối hôm nay cô ta sẽ được thả.” Trần Lập nói.
Cô cũng chẳng thể làm gì hơn chỉ chau mày gật đầu, ngầm đồng ý sự sắp xếp ấy. Sau đó, An Ninh dõng dạc tuyên bố:
“Trần Lập, tôi nghỉ việc.”
Không ngoài dự đoán, nên cũng chẳng có gì bất ngờ. Trần Lập nhún vai, đôi môi khẽ công hòa vào đôi mắt híp nhẹ, trông rất đắc ý và đầy giễu cợt. Hắn khinh khỉnh nói:
“Coi như cô biết điều.”
Dứt lời hắn rời đi, cô đứng phía sau nhìn bóng lưng của hắn bước lên chiếc xe hơi sang trọng rồi. Một vài đồng nghiệp cũng nối gót theo sau. Cả hàm răng An Ninh từ từ siết chặt, nếu đứng gần có thể nghe được vài âm thanh va chạm.
Đứng một lúc cho định thần, An Ninh về khách sạn, dọn vài món đồ nhưng chưa rời đi. Cô vẫn ở đó, chờ Hạ Nhiên đến tìm. Nhưng chờ đến gần một giờ sáng vẫn chưa thấy Hạ Nhiên đến. An Ninh định gặp Trần Lập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-thuong/3476539/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.