“Em có thể nào… đừng làm việc ở đấy nữa, đừng ra nước ngoài nữa không? Ở đây làm việc, nuôi dạy Nhiên Nhiên và cho tôi… một cơ hội được theo đuổi em.”
Đây không phải ra lệnh, là hắn muốn cầu xin An Ninh. Hãy để hắn một lần được nói ra, và được An Ninh thật tâm chấp nhận. Hắn sẽ không áp đặt.
Trên đôi vai rộng lớn Mạnh Đình cả nhận được da thịt cọ xát, đó là cái gật đầu của An Ninh.
“Tôi đồng ý! Cảm ơn anh! Nhưng trước mắt tôi phải về công ty, xử lí việc còn sót lại và đón Hạ Nhiên quay trở về.” Đó là điều vướng bận của An Ninh lúc này.
Mạnh Đình cảm thấy lo, hắn biết mọi chuyện có lẽ sẽ chẳng dễ dàng như vậy.
“Nhưng nguy hiểm, có gì hãy gọi cho tôi.”
“Tôi biết, anh đừng quá lo cho tôi. Tôi nhờ anh chăm sóc và bảo vệ Nhiên Nhiên, tuyệt đối đừng để nó chạy ra ngoài cho đến khi tôi đến đón nó.” Cô nói.
“Được, tôi sẽ làm theo lời em.”
…
Xong việc, An Ninh quay về khách sạn, sau đó giả vờ vào phòng ôm một cái gì đó, có cả đồ đạc của An Nhiên đi. Ai đó hỏi cô lại bảo đem An Nhiên đi gửi về quê, vì sợ An Nhiên ở đây một mình lại té như vừa rồi.
Khi đã sắp xếp tất cả đâu vào đấy, An Ninh đến gặp Trần Lập. Cô đanh thép nói:
“Tôi đã năn nỉ anh ta và anh ta đồng ý. Đúng như giao kèo, bao giờ tôi nhận người?”
“Dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-thuong/3476538/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.