“Anh nghĩ tôi thích ở đây sao? Chịu sự điều hành của một cái đầu óc chó như anh, tôi chê. Nhưng trước khi đi, tôi cho anh coi cái này, vui lắm!”
Tạ Nhan đưa mấy tấm ảnh An Ninh và Mạnh Đình lên giường cùng nhau. Được chụp tại nhà trọ cũ của cô.
Tạ Nhan chưa muốn dùng tới, vì gả vẫn còn trò vui ở phía sau. Những tấm ảnh mấy ngày trước chỉ là món khai vị, nhầm thăm dò tâm ý cũng như trả đũa An Ninh mà thôi.
Qua đó, Tạ Nhan còn muốn mượn việc này mà rời đi. An Ninh chỉ là con tốt thí trong trò chơi quyền lực hiểm độc của Tạ Nhan mà thôi. Đối thủ mà hắn luôn hướng đến là Mạnh Đình kia kìa.
“Đồ biến thái, mẹ nói. Muốn giở trò gì?”
Mạnh Đình rất tức giận vì trò bỉ ổi của hắn. Trên thương trường không quật ngã được hắn lại đem chuyện cá nhân ra uy hiếp. Tạ Nhan dường như điên rồi.
Gả ta nhìn vẻ mặt tức điên của hắn thì khoái chí lắm. Hắn thích như vậy, thích nhìn Mạnh Đình thất thủ rồi tức điên lên, lúc đó cảm giác chiến thắng mới thật sự hiện hữu ở nơi gả.
“Giờ thì tạm biệt ha, tôi viết đơn từ chức lâu rồi. Về mấy tấm ảnh này? Tôi sẽ giữ làm kỉ niệm.”
“Đứng lại.” Mạnh Đình gọi lớn. Tạ Nhan đứng lại, quay người nhìn hắn đầy thách thức.
“Không giao ảnh ra thì đừng hòng bước ra đây nửa bước.”
Đây là địa bàn của hắn, đương nhiên hắn không thể để con mồi lọt lưới. Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-thuong/3476505/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.