“Dùng miệng đi.”
Chậm lại vài nhịp, An Ninh hiểu ý nên quỳ xuống giữa hai chân của hắn. Những gì nên làm cũng phải làm. Tuy kĩ thuật của cô rất tệ nhưng miễn cưỡng một lúc thì Mạnh Đình cũng thỏa mãn.
“Xong rồi, về đi.” Mạnh Đình ngồi trên giường, vẫn chưa chỉnh lại quần áo.
“Chuyện gì đây? Hôm nay anh… bị bệnh hả?” Cô thắc mắc về những hành động hôm nay của hắn.
Người đối diện hiểu rõ những gì đối phương đang nghi ngờ, nhưng hắn cũng chẳng biết phải giải thích như thế nào. Hơn hết, tất cả đều xuất phát từ sự hứng thú nhất thời hắn cũng chẳng biết gọi đó là gì. Nhưng hắn biết được rằng, vào một ngày nào đó khi bản thân chán ngán hắn cũng sẽ vứt bỏ cô như cách hắn đã từng làm với biết bao cô gái khác.
Sự thật phũ phàng, hay là sự té ngã đầy đau đớn của một kẻ quá tự tin vào sức kiềm chế của bản thân?
Không nhận được câu trả lời, An Ninh nhìn hắn một lúc. Cả hai nhìn nhau qua đôi con ngươi đầy những suy nghĩ giấu kín. Cuối cùng vẫn là một đáp án chưa được phơi bày. An Ninh chào tạm biệt rồi rời đi. Trên đường, cô ghé vào siêu thị mua vài món đồ để trữ trong nhà, phòng những lúc đau ốm cũng có cái mà ăn. Tránh như hôm nọ, nhà đã hết tiền cũng hết cả thức ăn khiến cô vừa chống lại đau bệnh còn phải chịu cơn đói hành hạ.
An Ninh lựa được mấy món thì chuyển sang quầy thực phẩm tươi, định mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-thuong/3476483/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.