Thiên Nguyệt chạy đến trường cũng đã trễ mất hai tiết đầu, chuông vừa reo, giờ ra chơi cũng bắt đầu, học sinh như đàn ong vỡ tổ chạy thật nhanh ra khỏi lớp học. Trong khi mọi người đều chạy ra, chỉ có mỗi mình cô là bước vào.
Trương Mai Lan vừa thấy cô, ánh mắt liền tỏ ra ngạc nhiên đến hoảng hốt, vội vàng bỏ lại tập vở trên bàn, chạy thật nhanh về phía Thiên Nguyệt:
"Cậu không có bị làm sao chứ? Lần đầu tiên thấy cậu không đi học mà không xin phép gì. Mọi người đều lo lắng cho cậu lắm đấy."
Thiên Nguyệt đời trước bởi vì bị bóc lột sức lao động mà ung thư phổi, sớm đã bỏ học từ khi vừa đến cấp ba, đối với cô, mỗi ngày đi học như vậy quý giá biết như thế nào, bởi thế mọi học sinh trong lớp đều bất ngờ khi cô nghỉ học cũng là chuyện không đáng ngạc nhiên.
Thiên Nguyệt đối với trường hợp này chỉ có thể cười trừ trả lời bản thân trễ máy bay nên đến lớp muộn. Bỗng nhiên có một chàng trai trong lớp để ý đến chiếc áo khoác lạ mà cô đang cầm trên tay.
"Thiên Nguyệt, đừng nói rằng cậu gặp người tình trong mộng nên ngắm quên lối về đấy nhá, đây rõ ràng là áo khoác nam trong bộ sưu tập mùa xuân năm nay mà, cậu làm sao mà có nó chứ?"
Mọi ánh mắt cũng vì lời nói ấy đổ dồn về phía Thiên Nguyệt, làm cho cô có chút không quen, vội vàng giấu chiếc áo kia ra phía sau lưng. Dù sao thì cô vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-mot-lan-yeu-2/2934462/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.