“Câm miệng!” Cảnh Thiều sầm mặt bước vào. 
Tống Lăng Tâm đứng giữa thư phòng một tay chống hông, khí thế ưỡn ngực hất mặt bị ép xuống. 
Mộ Hàm Chương ngồi trước bàn đọc, hơi nhíu mày, thấy Cảnh Thiều đi vào thì sắc mặt hơi dịu xuống, đứng lên hành lễ với hắn: “Vương gia đã về.” 
Cảnh Thiều đi đến cạnh Mộ Hàm Chương, nhìn Tống Lăng Tâm và hai nha hoàn sau lưng nàng ta một cái, “Tống Lăng Tâm, thái độ này của ngươi với Vương phi là gì đây?” 
“Vương gia~” Tống Lăng Tâm tủi thân gọi một tiếng, hít sâu vào rồi nói: “Thiếp thân cũng là vì sự bình yên của vương phủ, Vương phi…” 
“Ngươi câm miệng!” Cảnh Thiều nghe thấy giọng nói the thé của Tống Lăng Tâm lại thấy đau đầu, xoay sang nhìn người bên cạnh, dịu giọng hỏi: “Quân Thanh, chuyện gì thế này?” 
Mộ Hàm Chương hạ mắt, mím mím môi rồi nói: “Sức khỏe vú nuôi không được tốt, ở trong trang không ai chăm sóc, ta muốn đón vú nuôi và con trai bà ấy đến vương phủ ở tạm một thời gian trong phòng của hạ nhân, khi nào vết thương trên chân Chu Đại khỏi rồi sẽ bảo bọn họ trở về.” Giọng nói dịu dàng êm tai, vô cùng dễ chịu. 
“Vương gia, vương phủ trước nay không cho người ngoài vào, đây là quy tắc, một khi Vương phi mở tiền lệ, sau này chẳng lẽ ai muốn đưa người vào phủ đều được cả sao?” Tống Lăng Tâm cố nói theo lý, nàng ta nghĩ, người trong hoàng thất, kiêng kị nhất là trong phủ có gián điệp của người khác, chỉ cần nắm chắc điểm này, nàng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-vi-thuong/804774/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.