Việt Thương không biết tổng đàn của Thương Nguyệt Lâu ở Hoàng Đô thế nào, nhưng phân đàn của Thương Nguyệt Lâu ở đây lại khiến cho hắn có chút giật mình, nơi này nhìn qua giống như một trang viên bình thường nhưng lại có nhiều điểm bất thường. Chỉ cần nói đến hai con sư tử bằng đá cẩm thạch thì đã có giá trị tới ngàn vạn.
Việt Tùy cùng Việt Thương đều xuống ngựa, Việt Tùy đem dây cương
tùy ý mắc vào chân một con sư tử. Sau đó bước qua gõ cửa chính, gõ ba lần với của
nhỏ, sau đó lại trở về gõ thêm hai tiếng.
Ở bên trong truyền đến một giọng nói khẽ: “ Thiên hôn địa ám.”
Việt Tùy lập tức trả lời: “ Chỉ có Nguyệt Minh.” Gõ cửa có nhịp điệu thì cũng
thôi, thế nhưng còn có ám hiệu. Khóe miệng Việt Thương nhịn không được co rút.
Vốn tưởng rằng có thể xem nhiều hơn một chút nhưng cửa đã mở ra, khi nhìn thấy
Việt Tùy, trên mặt đã vui vẻ: “ Kim đường chủ, người đã trở lại.” Việt Tùy thản
nhiên gật đầu, người kia lướt qua Việt Tùy nhìn thấy Việt Thương vẫn đang đứng
nguyên chỗ cũ, trên mặt sự mừng rỡ càng thể hiện rõ hơn. Sau đó liền lui trở về,
cửa nhỏ liền lập tức đóng lại. Này!?! Không phải đã xác định thân phận hay sao?
Việt Thương có chút khó hiểu, thế này là thế nào a?
Sau đó lại thấy Việt Tùy cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn nói: “ Mộc
đường chủ hiền lành, Thổ đường chủ trầm ổn, Thủy đường chủ là nữ tử.” Khóe miệng
Việt Thương cong cong, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-tuong-tuy-the-song-chet-co-nhau/1333662/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.