Hai người đi đến trước bia mộ của Khâu Khải Nếu, Khâu Khải Chính lo lắng nhìn nhìn Phó Uyên. Nhưng ngoài dự đoán của Khâu Khải Chính, Phó Uyên cũng không làm gì chỉ từ tốn thắp hương cho Khâu Khải Nếu, nói: "Cảm ơn ngươi, cây cối được trồng bên cạnh rất tốt, chắc hẳn nàng rất thích." Lúc Khải Nếu còn sống thích nhất là hoa hoa thảo thảo. Lúc trước hắn còn mở rộng hoa viên ở phía sau Phó phủ, thầm nghĩ chờ nàng được gả vào cửa, thích loại gì liền trồng loại đó. Nhưng là, cuối cùng hắn không có đợi được một ngày kia.
"Nàng là muội muội của ta, hơn nữa hoa này là do Ninh nhi cùng Thông nhi vì nghĩ đến nàng mà trồng." Khâu Khải Chính cười khổ một cái, mấy năm nay hắn cũng không dám đến nơi này. Tới nơi này, nhớ tới tâm nguyện của muội muội trước khi chết lại cảm thấy thực có lỗi với Phó Uyên. Một nam tử yêu thương muội muội như vậy cuối cùng lại nhận được kết quả như thế này. Muội muội rõ ràng đã chết nhưng hắn cũng không thể nói Phó Uyên biết được.
"Hai hài tử rất hiểu chuyện, chắc chắn mọi chuyện đều sẽ bình an như ý." Phó Uyên vuốt ve mộ bia của Khâu Khải Nếu thản nhiên nói, mộ bia gập ghềnh chỗ hoa khiến cho tay của Phó Uyên có chút đau đớn nhưng hắn một chút đều không cảm nhận được."Khải Chính, có thể để cho ta một mình ngồi cùng Khải Nếu một lát được không?"
"Này..." Khâu Khải đang có chút chần chờ, Phó Uyên có phải vẫn còn luẩn quẩn trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ngoc/1982620/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.