Đoong! Đoong!
Lúc chuông sớm vang lên lần nữa, tuyết lớn trong đêm đã khiến lâu vũ Trường An mênh mông vô bờ như khoác lên một chiếc áo bạc, các loại giọng địa phương ngập tràn đầu đường, vì ban đêm không cấm đi lại, cửa phường nhiều năm không đóng, thương đội chở đầy hàng hóa năm sông bốn bể ra vào phường thị, có thể thấy được tiếng chuông ngựa, tiếng lục lạc hay tiếng lừa kêu vang to khắp nơi, cũng có giang hồ hiệp khách dắt ngựa, đi đứng dừng lại trên con phố rực rỡ muôn màu này.
Keng keng keng!
Cuối phố Chu Tước rộng mở, tiếng chuông gió tràn trề phong tình dị vực từ xa đến gần, đi tới ngoài cửa Minh Đức của quốc đô Đại Nguyệt.
Tiếng chuông nhỏ không giống bình thường khiến cho lữ nhân ra vào chú ý đến, quay đầu nhìn lại, lại thấy trên đường cái ngoài cửa Minh Đức, một đội ngũ chậm rãi bước tới.
Đội ngũ không lớn, tầm ba mươi người, xiêm y đang mặc rõ ràng khác với người Trung Nguyên, hoa văn thêu phức tạp hoa lệ, trên cổ tay, cổ và đầu đều mang lượng lớn trang sức bạc, bên hông đeo một thanh loan đao, còn dựng cả cờ, thùng xe phía sau xe ngựa rất lớn, hắn qua khi đặt nó trong thành Trường An tụ tập đầy vương hầu này, dù là dùng để kéo hàng thì nó trông cũng bần hàn hơn hẳn.
Người cầm đầu đội ngũ chính là một nam tử thân hình cao lớn, hơn ba mươi mấy tuổi, trông cao lớn có lực. Bên cạnh là một nữ tử trẻ tuổi, ngồi nghiêng trên con lạc đà trắng, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916029/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.