Thuyền hoa tuần du bên hồ Khúc Giang, đội ngũ phu nhân quan gia nấn ná lúc lâu ở phong cảnh tuyệt đẹp ven hồ, thời gian dần dần qua buổi trưa mới đành trở về thành.
Thái Hậu ở thâm cung lẻ loi ngây người mười năm. Ngại vì thân phận, ngày thường nàng không thể xuất đầu lộ diện, uy vọng không đủ cũng không thể cùng làm những việc mạnh mẽ giống các đời Thái Hậu buông rèm chấp chính. Dù cho hưởng thụ cực hạn vinh hoa tôn quý trên thế gian nhưng cũng chỉ là người đáng thương một mình nơi khuê phòng mà thôi.
Thật vất vả mới được ra ngoài đi dạo một lần, Thái Hậu có chút không muốn trở về. Nàng cũng không bước lên ngự liễn mà là cùng cháu trai Tiêu Đình kết bạn đi về phúa thành Trường An, dọc đường nói chút chuyện nhà.
Con người đều cần giao lưu. Giống như Lục phu nhân vậy, dưới gối không có một đứa con, có thể có cháu trai cùng nói mấy chuyện thật lòng là chuyện vô cùng quý giá.
Thái Hậu cũng không có nhi nữ, làm muội muội Tiêu Sở Dương, nàng gần như coi Tiêu Đình là con ruột của mình. Chỉ tiếc thằng nhãi Tiêu Đình này không trải nghiệm sống lại một đời như Hứa Bất Lệnh, hoàn toàn chỉ là tên nhóc mười bảy mười tám tuổi. Mạch não còn không bình thường, đừng nói tri kỷ, hắn không làm Thái Hậu tức chết là đã cảm ơn trời đất.
Trên đường nhỏ lát đá trong rừng trúc, Thái Hậu mặc váy hoa mỹ, tư thái đoan trang chậm rãi đi. Một đám phu nhân quan gia cũng không thể bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916025/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.