- Hứa Bất Lệnh!
Giọng nói thành thục, ngữ điệu nghiêm túc, dường như còn mang theo chút ý tứ khác. Tuy rằng không rõ mang theo ý tứ gì nhưng nghe vào tai tuyệt đối rất có lực áp chế của người bề trên.
Đây là lần đầu tiên Hứa Bất Lệnh nghe thấy loại giọng điệu này. Hắn theo bản năng ngồi ngay ngắn bày ra ngồi tư thái nghiêm chỉnh, giống như học sinh làm việc riêng trong giờ học bị giáo viên gọi tên vậy.
Ngẫm lại cảm thấy không đúng, Hứa Bất Lệnh quay đầu nhìn lại, thấy Lục phu nhân khoác áo cộc tay, hai tay chống bên hông. Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng không có chút biểu tình gì, không biết đứng ở phía sau từ khi nào.
Tùng Ngọc Phù nghe thấy âm thanh thì bị dọa run run một cái, vội vội vàng vàng đứng lên. Nàng ngồi lâu bị tê chân thiếu chút nữa rơi vào trong hồ, phát ra tiếng hô hoảng ‘Á’.
Hứa Bất Lệnh vội vàng giơ tay cầm lấy cánh tay Tùng Ngọc Phù, đỡ nàng lên:
- Sao lại không cẩn thận như vậy?
Tùng Ngọc Phù có chút ngượng ngùng, gật đầu cười với Hứa Bất Lệnh.
Tình cảnh này rơi vào trong mắt Lục phu nhân hoàn toàn là cảnh tài tử giai nhân tình chàng ý thϊếp.
Lục phu nhân theo bản năng dậm dậm giày thêu dưới làn váy. Nàng mấp máy môi như muốn nói chuyện, rồi lại cứng rắn không mở miệng, chỉ đứng ở tại chỗ nhìn chằm chằm Hứa Bất Lệnh.
Tùng Ngọc Phù quy củ đứng thẳng người, nắm áo choàng lửa đỏ thật chặt, hành lễ:
- Lục phu nhân, ta... ta trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916024/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.