Tuyết lớn rả rích, phương đông trắng bệch, trời sắp sáng.
Trong hẻm nhỏ đá xanh phường Đại Nghiệp, Hứa Bất Lệnh cả người đầy máu, cầm trường đao bốn thước thất tha thất thểu bước đi, lưỡi đao cọ xát lên nền đá xanh phát ra tiếng vang ‘Xẹt xẹt…’. Rạng sáng trong hẻm không người nên cũng không làm cho người khác chú ý.
Đêm qua hắn chém hổ gϊếŧ người ở bên trong địa cung Bạch Mã Trang tiêu hao quá lớn. Cuối cùng cứng đối cứng tiếp một quả đấm của Chu Mãn Long, thân thể cứng rắn không bị thương nhưng hàn độc trong cơ thể không áp được.
‘Tỏa Long Cổ’ là cổ độc Miêu Cương, cổ trùng gặp rượu mạnh sẽ bị áp chế. Nếu không thời khắc đều sinh ra hàn độc ăn mòn khắp người, không toàn lực ứng phó thì kết cục là mạch máu bạo liệt thất khiếu đổ máu mà chết.
Hắn đã uống hết Đoạn Ngọc Thiêu trong hồ lô. Tuy rằng giảm bớt đau đớn khó có thể miêu tả không ít nhưng vẫn làm người ta khó có thể chịu đựng.
Bước chân Hứa Bất Lệnh xiêu vẹo, thở ra từng loạt sương mù vào trong trời đông giá lạnh, chậm rãi đi về phía cửa hàng Tôn gia...
…
Gió lạnh phần phật, cuốn lên mạt tuyết cỏ khô trong ngõ nhỏ.
Cửa hàng Tôn gia sáng lên ngọn đèn dầu mờ nhạt, lão chưởng quầy đang dọn băng ghế từ trên bàn xuống.
Xẹt xẹt…
Tiếng đao kéo từ xa tới gần.
Tôn chưởng quầy nhíu mày, dùng khăn lông xoa tay, đi đến dưới cờ phướn của quán rượu nhíu mày xem xét. hắn thấy một nam tử tuấn mỹ mặc đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916010/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.