Tuyết lớn áp xuống thành, hoàng thành nguy nga đắp lên một tầng chăn tuyết. Trong hành lang trên tường cao màu son, Lục phu nhân và Thái Hậu đứng sóng vai, cùng khoác áo choàng hỏa hồ giống như hai nụ hoa mẫu đơn nở rộ giữa trời tuyết trắng xóa. Thái Hậu ở địa vị cao đã lâu, giữa mày nhiều thêm vài phần quý khí, mà Lục phu nhân lại dịu dàng hơn một chút.
- Hồng Loan, để ngươi quản giáo Hứa Bất Lệnh hình như ngươi không để ở trong lòng. Mấy ngày trước ở hội thơ Long Ngâm hắn lại đánh Tiêu Đình. Dù sao Tiêu Đình cũng là trưởng bối của Hứa Bất Lệnh, sao có thể không nói tình cảm như thế?
Thái Hậu nói giọng nghiêm túc nhưng vì tuổi tác tương đương với Lục phu nhân nên thoạt nhìn càng như oán giận tỷ muội không nghe khuyên bảo.
Tiêu Đình theo ở phía sau, gật đầu như gà con mổ thóc:
- Đúng vậy. Ta nhẫn lại nhịn, nhịn lại nhẫn, cũng không phải vì sợ hắn...
- Ngươi câm miệng.
Mắt hạnh của Thái Hậu hơi trầm xuống, trừng mắt nhìn đứa cháu trai hèn nhát một cái.
Lục phu nhân hoàn toàn không muốn nhìn Tiêu Đình, chỉ trước sau như một nhẹ nhàng gật đầu:
- Khi về chắc chắn sẽ quản giáo Bất Lệnh, cô cô yên tâm đi.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Lục phu nhân rõ ràng là không để ở trong lòng.
Thái Hậu nói vài câu thấy Lục phu nhân không để ở trong lòng cũng chỉ đành từ bỏ. Mười năm trước nàng bị trưởng huynh Tiêu Sở Dương đưa vào cung làm Hoàng Hậu. Kết quả mới vừa mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916003/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.