Phó Thục nổi giận đùng đùng trừng mắt liếc Phó Viện một cái, "Ngươi vậy mà lại vội vàng tới nhận vị tẩu tử này, cũng không nhìn xem Tần gia là loại người sa cơ thất thế như thế nào, có xứng với Phó gia hay không!"
Phó Viện lười để ý tới Phó Thục, trực tiếp lôi kéo nàng ta rời khỏi tân phòng.
Mấy người Bán Hạ trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Cô em chồng này của cô nương nhìn nhu nhu nhược nhược nhưng lại là người ngoài miệng không buông tha người, trên tay cũng không buông tha người.
Tần Vận lại lần nữa ăn xong thức ăn, bĩu môi nói: "Về sau gặp vị Đại cô nương này, các ngươi không cần cùng nàng đối đầu. Không sợ người công khai đối nghịch, chỉ sợ người ngầm hạ độc thủ."
Nàng thật đúng là không để Phó Thục vào mắt.
Một là, kiếp trước nàng không gặp Phó Thục nhiều, điều này cho thấy Tạ Cảnh vốn không coi trọng nàng ta.
Hai là, bản thân Phó Thục cũng không phải người có thể làm nàng cảm thấy là đối thủ.
Ngoài cửa, Phó Thục hung hăng vung tay Phó Viện: "Phó Viện! Ngươi đừng tưởng rằng ngươi là đích nữ đại phòng Phó gia, thì có thể muốn làm gì thì làm! Ta là đường tỷ của ngươi..."
"Ngươi cũng biết ngươi là đường tỷ của ta?" Phó Viện cười lạnh dựa lên cây, ôm cánh tay cười nhạo: "Ngươi là đường tỷ của ta, cũng là đường muội của ca ta. Ngươi lại không phải mới vừa cập kê, chẳng lẽ còn không biết nam nữ bảy tuổi bất đồng tịch (không cùng ngồi)?"
"Ta..." Phó Thục hơi sững sờ, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-sung-the-hang-ngay/1805791/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.