Phương Hoa ngồi trên ụ đá ven đường, không nhịn được nghi vấn trong lòng bèn hỏi ra miệng: "Chuyện xảy ra ban nãy là thế nào?"
Hắn nên nói là thế nào a? Kế hoạch ban đầu của hắn vốn dĩ là một màn mạn diệu tiêu hồn (1),tại sao lại biến thành như vậy? Hắn quyết định giả ngu đến cùng: "Cái gì xảy ra thế nào?"
(1) Mạn diệu tiêu hồn: Kỳ diệu, lãng mạn đến ngây ngất tâm hồn
"Váy ta sao lại nhảy (bay) lên?"
Ai muốn như vậy a! Lý Tử Kính áo não không có chỗ nói.
"Chắc là do ngươi tựa vào cột buồm nên mới mắc phải.."
Thế nhưng lại mắc lên giữa không trung như vậy thì cũng quá quỷ dị rồi.
"Là ngươi kéo?" Phương Hoa trực tiếp nói thẳng ra nghi vấn trong lòng: "Có phải ngươi kéo cái gì hay không?"
"Là ta không cẩn thận giật buồm, ta không phải cố ý mà, chuyện cũng đã xảy ra, ngươi đừng hỏi nữa." Nàng càng hỏi, hắn lại càng phiền, hắn không muốn trả lời thêm. Hắn là Uy Viễn đại tướng quân cao cao tại thượng, làm mấy chuyện ngu xuẩn thế này lại còn phải nói ra thì hắn có còn mặt mũi làm người nữa hay không?
Hai người đều hờn dỗi khiến không khí có chút ngột ngạt. Không ai nói thêm gì nữa, cho đến khi Tiểu Hương mang áo choàng đến, bầu không khí trầm mặc lúc này mới được đánh vỡ.
Lý Tử Kính nhận áo khoác rồi đuổi Tiểu Hương đi. Nha hoàn nhìn hai chủ tử, hình như hai người lại cãi nhau phải không a? Hai người này đúng là oan gia mà, chỉ biết làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-dung-lam-loan/1339095/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.