Lúc đi là đi bằng cửa sau, lúc về phủ, Lý Tử Kính dẫn Hoa biểu muội trở về qua cửa thùy hoa phái trước.
Hia người còn chưa đi đến Lâm Nguyệt Các, liền gặp được thái phi ở trên đường. Nàng hùng hổ chống nạnh, tức hổn hển chỉ vào Lý Tử Kính gào thét: "Ngươi mang Hoa nhi đi đâu?"
Lý Tử Kính định mở mắt nói dối, không nhanh không chậm trả lời: "Tôn nhi lúc trở về gặp được Hoa biểu muội, nàng hỏi thăm tôn nhi" cơm nước gì chưa ", tôn nhi nói chưa dùng bữa, vậy nên hai chúng con tới tiểu lâu ven sông dùng bữa. Để tổ mẫu lo lắng rồi!"
"Ngươi.. ngươi.. được lắm!" Giang Uyển Nhu chán không muốn nói chuyện với hắn, quay người dùng tiếng Tương hỏi cháu gái: "Sao ngươi lại cùng thế tử gia ra ngoài?"
Rốt cuộc có nên nói mình bị hắn bắt ra ngoài hay không đây? Thế nhưng cũng chỉ là ra ngoài ăn cơm, không xảy ra chuyện gì cả, Phương Hoa cũng không muốn để cô tổ mẫu phải lo lắng nên tránh nặng tìm nhẹ nói: "Thế tử gia đói bụng, muốn cháu gái cùng hắn đi dùng bữa, khiến cô tổ mẫu phải lo lắng. Cháu gái xin lỗi người!"
"Muốn trách cũng chỉ có trách hắn, không trách ngươi!" Giang Uyển Nhu thở dài một hơi, quá tiện nghi cho hắn rồi, nàng lại không biết tính hắn sao? Hắn sao có thể để người khác cự tuyệt? Nàng vỗ vỗ vai Phương Hoa, trấn an: "Ngươi về phòng trước đi, ta có mấy lời muốn nói với thế tử gia hắn!"
Hai tổ tôn liếc mắt nhìn Phương Hoa rời đi. Nhìn dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-dung-lam-loan/1339069/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.