Lại thêm một năm nữa trôi qua, hiện tại đang là thời điểm băng tan, ở trong một mảnh cây cối xanh biếc có tiếng suối chảy róc rách, phong cảnh thật tốt đẹp biết mấy!
Sưu…
Bỗng nhiên một viên đá từ đâu phi tới, làm một con thỏ nhỏ đang ăn cỏ non nháy mắt ngã xuống, con thỏ đó bị viên đá phi trúng lảo đảo một cái, rồi sau đó một bóng dáng nữ oa mặc da thú từ một lùm cây đi ra, trong nay còn cầm một viên đá nhỏ khác, khóe miệng đang nở nụ cười vô cùng quỷ dị.
Cầm lấy hai cái tai dài của thỏ nhỏ, nhìn một chút vết máu trên đầu nó, đang còn đắc ý thì đột nhiên con thỏ nhỏ kia liền tỉnh lại bắt đầu giãy dụa.
Trên mặt tiểu oa nhi có chút khó coi, trong mắt hiện lên sát ý, cầm chủy thủ trong tay đưa qua cổ con thỏ đó, lúc này nó mới thật sự mất đi tính mạng.
“Xem ra, chính mình kém lúc trước thật xa!” Nữ oa nhi nhíu mày lầm bầm lầu bầu, trong mắt nàng toàn là lạnh lùng, trên người còn tản mát tỏa ra hơi thở rất lão thành.
Đi được mấy bước, nữ oa nhi lại đột nhiên dừng lại, ngay sau đó từ trong bụi cỏ không xa có một đầu sói xám nhô ra, đại sói xám không ngừng vươn đầu lưỡi liếm hai má nữ oa nhi kia.
“Ha ha, Lang mẫu, không cần náo loạn.” Thanh âm ngây thơ trong trẻo của nữ oa nhi vang lên, tiếng cười thanh thúy làm cho cả rừng núi nháy mắt sáng bừng hết lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-ta-vuong/3206656/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.