Trong một con hẻm âm u, ba bốn nam nhân tụ lại với nhau.
Người thủ lĩnh trông khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, toàn thân mặc y phục gấm màu mực hoa văn chìm, khoác áo lông đen hơi ngắn,mang giày đen, thanh nhã nổi bật, mặt như quan ngọc, tóc mai như daoxén, chân mày như tranh vẽ, đôi môi đỏ mỏng. Người này chính là Lâm Cảnh Thần, người đứng bên cạnh hắn khoảng mười bảy mười tám tuổi, mặc trường bào màu xanh than, giày đen, toàn thân toát lên phong thái kiêu ngạo,ngũ quan trên mặt như điêu như khắc, đường nét trên mặt có góc cócạnh……không phải Triệu Lục Ý thì là ai? Còn người đứng phía sau TriệuLục Ý, mặc y phục trắng, khoác áo bào đen, mặt mũi tuấn tú như trăng như ngọc chính là Tống Nùng Hoa.
- Bộ đầu kia nói sáng sớm hôm qua cũng có người hỏi hắn về điệnTân Giả, mọi người nói xem đó là ai? Ngoài chúng ta ra, trên đời còn cóai lại đi nghe ngóng về tung tích điện Tân Giả…..
Người lên tiếng là Triệu Lục Ý, mày dài nhíu chặt, ánh mắt âm trầm.
Sắc mặt Lâm Cảnh Thần lại càng nghiêm trọng, hắn cũng nghĩ giống Triệu Lục Ý, còn có ai lại đi nghe ngóng về tung tích điện Tân Giả? Còn có ai lại quan tâm đến sinh tử của các quý tộc vong quốc kia?
Tống Nùng Hoa trầm tư chốc lát mới nói với đám người Lâm Cảnh Thần:
- Chủ tử, tôi cải trang đi tiếp cận bộ đầu kia, hóng hớt từ chỗ hắn, mọi người đi nghe ngóng về tung tích điện Tân Giả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446244/chuong-119-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.